Trường học là nơi chúng ta học tập, giao lưu, kết bạn và trải nghiệm những điều thú vị trong cuộc sống. Trong quá trình đó, chúng ta cũng sẽ gặp những câu chuyện ngắn nhưng ấn tượng, dí dỏm hoặc cảm động, để lại trong lòng chúng ta những kỉ niệm đẹp. Dưới đây là Những Câu Chuyện Ngắn Về Trường Học mà Icare-Plus muốn chia sẻ với bạn.
Câu chuyện về bài kiểm tra – Những Câu Chuyện Ngắn Về Trường Học
Một ngày nọ, cô giáo ra bài kiểm tra toán cho lớp. Bài kiểm tra có 10 câu, mỗi câu đúng được 1 điểm. Cô giáo yêu cầu học sinh làm bài trong 30 phút và không được nhìn bài của bạn bên cạnh.
Có một học sinh rất lười biếng, không chịu học bài mà chỉ thích chơi trò chơi điện tử. Khi làm bài kiểm tra, anh ta không biết làm câu nào cả. Anh ta liếc sang bên phải, thấy bạn của mình đang làm bài rất nhanh và chính xác. Anh ta liền quyết định sao chép bài của bạn ấy.
Anh ta sao chép từng câu một, rất cẩn thận để không bị cô giáo phát hiện. Khi sao chép đến câu cuối cùng, anh ta thấy bạn của mình viết: “Em xin lỗi cô, em không biết làm câu này”. Anh ta nghĩ: “Thôi kệ, sao chép luôn cho đủ”. Anh ta viết y chang: “Em xin lỗi cô, em không biết làm câu này”.
Khi cô giáo thu bài và chấm điểm, cô giáo rất ngạc nhiên khi thấy hai bài giống nhau từ đầu đến cuối. Cô giáo gọi hai học sinh lên và hỏi: “Các em có gì giải thích không?”. Học sinh lười biếng liền đáp: “Thưa cô, em không sao chép bài của bạn ấy đâu ạ. Em chỉ làm được 9 câu đầu thôi, còn câu cuối em không biết làm nên em xin lỗi cô”. Cô giáo nghe xong tức giận và phạt anh ta 0 điểm.
Bài học rút ra: Sao chép bài của người khác là một hành vi gian lận và không tôn trọng công sức của người khác. Ngoài ra, sao chép bài cũng không giúp cho chúng ta học được kiến thức và kỹ năng. Chúng ta nên tự tin vào khả năng của mình và cố gắng học tập để hoàn thành bài kiểm tra một cách đúng đắn.
Câu chuyện về chiếc áo len
Một ngày mùa đông, có một bé gái mới chuyển đến trường. Bé gái rất xinh xắn và dễ thương, nhưng lại rất ít nói và hay buồn. Bé gái luôn mang theo chiếc áo len màu xanh lá cây, dù trời nắng hay mưa.
Có một bé trai rất tò mò về bé gái và chiếc áo len của bé. Bé trai thường xuyên ngồi cạnh bé gái trong lớp và cố gắng làm quen với bé. Bé trai hỏi bé gái nhiều câu hỏi, nhưng bé gái chỉ trả lời ngắn gọn hoặc im lặng.
Một hôm, bé trai không kìm được lòng và hỏi bé gái: “Sao em luôn mang chiếc áo len đó? Em không sợ nóng à?”. Bé gái nhìn vào mắt bé trai và nói: “Đây là chiếc áo len mà mẹ em đan cho em trước khi mẹ em qua đời. Em mang nó để cảm thấy mẹ em luôn ở bên em”. Bé trai nghe xong, cảm thấy rất xúc động và thương bé gái. Bé trai ôm bé gái và nói: “Em đừng buồn nữa, anh sẽ luôn ở bên em và chăm sóc em như mẹ em vậy”.
Từ đó, hai bé trở thành bạn thân và luôn bên nhau. Chiếc áo len của bé gái cũng không còn buồn bã nữa, mà trở nên ấm áp và vui vẻ.
Bài học rút ra: Mỗi người đều có những nỗi buồn và khó khăn riêng của mình. Chúng ta nên quan tâm và chia sẻ với những người xung quanh, để giúp họ vượt qua những khó khăn đó. Chúng ta cũng nên biết trân trọng những điều nhỏ nhặt mà người thân dành cho chúng ta, vì đó là tình yêu và sự ấm áp quý giá.
Câu chuyện về cuộc thi hát
Một ngày nọ, trường học tổ chức một cuộc thi hát cho các học sinh. Có rất nhiều học sinh đăng ký tham gia, với mong muốn được thể hiện tài năng của mình và giành được giải thưởng.
Có một bé gái rất yêu thích ca hát, nhưng lại rất sợ đứng trước đám đông. Bé gái muốn tham gia cuộc thi, nhưng lại không dám đăng ký. Bé gái chỉ dám hát trong phòng riêng của mình, hoặc khi có bạn bè ủng hộ.
Có một bé trai là bạn cùng lớp của bé gái, rất ngưỡng mộ giọng hát của bé. Bé trai biết được mong ước của bé gái, nên đã giúp bé gái đăng ký tham gia cuộc thi mà không nói cho bé biết. Khi biết được sự thật, bé gái rất giận dữ và sợ hãi. Bé gái không muốn tham gia cuộc thi nữa, và cũng không muốn làm bạn với bé trai.
Bé trai cố gắng xin lỗi và giải thích cho bé gái hiểu: “Anh chỉ muốn giúp em thực hiện ước mơ của em. Anh biết em có giọng hát rất hay và em có thể tỏa sáng trên sân khấu. Anh tin tưởng vào khả năng của em và anh sẽ luôn ủng hộ em”. Bé g gái nói: “Em cảm ơn anh, nhưng em vẫn không dám đứng trên sân khấu. Em sợ mọi người sẽ cười nhạo hoặc chê bai em”.
Bé trai không bỏ cuộc, anh đã dành nhiều thời gian để luyện tập và khuyến khích bé gái. Anh cũng đã mượn một chiếc micro và một cái loa, để cho bé gái thử hát trước một số bạn bè. Bé gái dần dần cảm thấy tự tin hơn và hứng thú hơn với cuộc thi.
Đến ngày thi, bé gái đã quyết tâm đứng lên sân khấu và hát một bài hát mà em yêu thích. Giọng hát của bé gái rất trong trẻo và ngọt ngào, khiến cho mọi người trong phòng đều lắng nghe và cổ vũ. Bé gái đã hoàn thành bài hát một cách xuất sắc và nhận được nhiều sự khen ngợi. Bé gái cũng đã giành được giải nhất trong cuộc thi.
Bé trai rất vui mừng và tự hào về bé gái. Anh đã chạy lên sân khấu và ôm bé gái, nói: “Em làm được rồi, em là số một”. Bé gái cũng ôm lại bé trai, nói: “Cảm ơn anh, nếu không có anh, em không bao giờ dám hát trước mọi người. Anh là người bạn tốt nhất của em”.
Bài học rút ra: Mỗi người đều có những ước mơ và đam mê riêng của mình. Chúng ta nên theo đuổi những ước mơ đó và không để sợ hãi hay nghi ngờ làm cho chúng ta từ bỏ. Chúng ta cũng nên có những người bạn tốt, sẽ luôn giúp đỡ và động viên chúng ta khi chúng ta gặp khó khăn.
Trong bài viết này, Icare-Plus đã chia sẻ với bạn Những Câu Chuyện Ngắn Về Trường Học rất thú vị và ý nghĩa. Hy vọng rằng những câu chuyện này sẽ mang lại cho bạn những cảm xúc tích cực và những bài học bổ ích. Mong rằng bạn sẽ có những kỉ niệm đẹp về thời học sinh và những người bạn của mình.